Đồng hào có ma thời @


Tôi cực lực công kích sách vệ sinh đã dạy ta ăn uống phải sạch sẽ, nếu ta muốn được khỏe mạnh, béo tốt. Thuyết ấy sai, trăm lần sai, nghìn lần sai! Vì tôi thấy sự thực, ở đời này, bao nhiêu những anh béo, khỏe, đều là những anh thích ăn bẩn cả.  – Nguyễn Công Hoan

Chà, nghiêm, nghiêm ơi là nghiêm. Bất cứ thằng buôn nào trong cái hệ thống vệ sinh mà ông được quan trên giao phụ trách, mà khó ở nhăn nhở cái câu: “Nhờ bóng quan lớn”, là ông tưởng ngay nó nói xỏ ông. Tức thì, mặt bàn là một, mặt nó là hai, bị vả đôm đốp. Ấy là ngày xưa, chứ giờ thời đại sờ mát phôn, ông chả dám đập vào mặt nó nữa, kẻo rồi thằng đồ đểu nào nó quay được nó lại cho ông hót hòn họt ngay trên phây búc ngay.

Nhưng mặt bàn là ông vẫn đập, thậm chí đập đến rát cả tay. Mà rồi, sau những cú đập bàn oai nghiêm ấy, trước mặt cái thằng khốn nạn ấy, ông truy cho đến kỳ cùng, không còn có thể làm ăn mở mày mở mặt ra được. Bởi vì ông có sẵn trong tay hàng mớ pháp luật, thì ông ngại gì không khép thằng bảo quan béo vào tội “làm rối cuộc trị an”. Chưa hết nhé, mả mẹ cái làng trên xóm dưới ở cái huyện bần cùng này, tổ bố thằng nào thoát khỏi tay ông khi ông cầm cái ghế to thứ nhì đất này về việc coi trông vệ sinh. Thế là việc công việc tư, ông đều được trọn vẹn. Vì không những ông được hả giận, lại còn được tiếng mẫn cán là khác nữa.

Ấy là ngày xưa, lại là chuyện ngày xưa.

Chứ còn bây giờ, ông khác rồi, vẫn đập bàn nhưng ông biết, cái uy danh quan vệ sinh của ông còn giúp cho ông có nhiều của kiếm bạc hơn nữa kìa. Lắm lúc buồn buồn, ngồi trong nhà vệ sinh ông thầm nghĩ, mẹ cha cái bọn quan cùng hàm cùng cấp như mình, chúng nó nhà lầu xe hơi bồ bịch rầm rầm. Còn ông, cớ sao từ ngày xuất chính tới nay, hai mươi năm trời rồi, ông vẫn còn lẹt đẹt mãi. Một phần cũng bởi bao nhiêu lương lậu bổng lộc, cứ về tới nhà là con mụ vợ nó trấn lột sạch, còn cái gì đâu. Lắm lúc cũng thèm một tí của lạ, nhưng tiền chả có, thiếu đi đồng nào là chết ngay với con mụ vợ.

Kết quả hình ảnh cho quan huyện

Thế rồi cái đợt này, quan trên cử ông đi thị sát việc chăm lo vệ sinh của cả một vùng nhé. Cơ hội đến rồi, tổ sư, phen này ông đi 2 tuần về thì có mà ngân lượng rủng rỉnh nhé. Bọn phu, bọn thầu vệ sinh ở cái vùng này mấy năm nay có đứa nào không biết tên ông? mà cũng chả có đứa nào to gan dám không có lộc tận tay cho ông cả.

Ô mà thế thật, mới có mấy ngày trời, đi kiểm tra việc dân tình và các con buôn, chúng nó thu dọn mạng nhện ở hố xí, bãi rác mà ông mừng quá trời đất. Mừng vì là thằng nào thằng ấy vi phạm chả thiếu cái lỗi gì. Thế là ông có cơ hội lại được đập bàn, lại được oai nghiêm. Nhưng ông không đập vào mặt đứa nào, cũng chả truy đến tận cùng đứa nào cả, cũng chỉ vì chúng nó bảo nhau đều biết điều.

Vừa về đến quán trọ, ông gọi ngay cái thằng tớ trung thành nhất vào và mở cái hộp tráp, bắt nó ngồi đếm ngân lượng. Thằng tớ sau một hồi cong mông đếm đi đếm lại gào lên: Bẩm ông, vị chi cả thảy là gần 400 lượng ông ạ.

Ông đang nằm ngửa xoa bụng, nghe thế liền bật dậy, mừng húm: Mày có đếm nhầm không đấy, này nhé ông với mày mới đi có mấy ngày, qua nhà mấy thằng buôn thằng thầu thôi mà.

Nhưng khi được thằng tớ đếm lại, khăng khăng gần 400 lượng, lúc ấy ông chắp tay, cúi đầu, làm ra vẻ buồn rầu. Nhưng lúc quay lưng đi, ông bĩu môi, chửi thầm một câu, bụng bảo dạ:

– Mả cha nó, nhưng rồi tao có được tiêu cái đồng đếch nào đâu

Thấy thằng tớ tròn xoe mắt ngơ ngác, ông dịu dọng:

– Thì về đến nhà rồi con mụ già ở nhà nó cũng lột hết thôi. Mà tao thì đang thèm đi hát đào quá bây. Lâu rồi cũng chưa có xu dính túi mà đến với mấy cô ả ở đó.

Năm nay, ông đã ngoại tứ tuần. Ông vẫn lấy cái tuổi của ông để lên mặt tiền bối, khinh những ông quan trẻ khác, nếu tụi này dám chỉ coi ông là bậc ngang hàng. Ông liền khoe thằng cả nhà ông đã hai mươi nhăm, rồi ông cặp ngón tay trỏ và ngón tay cái với nhau, vê vê trên mép. Trên mép ông, ông đã bao công trình mới cấy được từng ấy râu. Ông để râu, cho khác hẳn với tụi huyện trẻ nhãi. Nguyên cái da mặt ông nhỏ, mà có lẽ vì ông béo quá, nên lỗ chân lông căng ra, căng thẳng quá, đến nỗi râu không có chỗ nào lách ra ngoài được. Đến nỗi năm bốn mươi tuổi, mà mặt ông nó cứ nhẵn thín như thường. Ông bực mình, bèn ra lệnh cấm thợ cạo lia lưỡi dao lên môi ông một dao, để ông nuôi râu. Thì sau hết, những lông tơ nó cũng dài ra, và trông rõ hơn. và đến bây giờ, đứng ở hai bên miệng ông, nó thành hai cái dấu chua nghĩa (…).

Đang miên man nghĩ xót của gần 400 lượng bạc về mụ vợ chấn lột, ông bị thằng tớ làm giật mình:

– Bẩm ông, con có kế để ông không mất 400 lượng này…

Cha bố mày chứ, ông đây là quan của cả một huyện mà chả còn nghĩ ra, mày là con thằng bán lợn, học hành chả ra sao, ông biến hóa giấy tờ cho mày đi theo hưởng hương hưởng hoa phen này mà bày đặt đòi bày kế hiến mưu.

Nhưng thấy thằng tớ ra cái mặt vẻ háo hức lắm nên ông cũng cho nó được cái quyền nói. Tức thì thằng tớ thì thầm vào tai ông:

– Số ngân lượng hôm trước đi kiếm được, ông để đâu rồi, đưa con, còn chạy ra kia gửi trước về cho bà ở nhà. Xong rồi thế này….thế này….

Mắt ông sáng bừng lên, đánh đùi cái đét rồi ha hả cười: Mẹ cha mày, mày vô học mà mày còn khôn hơn cả ông. Được, được, làm vậy đi. Đúng giờ mùi, ông sẽ ra ngoài đi dạo, thế nhé, thế nhé…

Hình ảnh có liên quan

Giữa chiều trưa, cả quán trọ đang lặng im phăng phắc bỗng huỳnh huỵch tiếng chân người. À, thì ra là đám sai nha của quan phủ kéo nhau tới, vây kín quán trọ luôn. Chưa kịp đợi chủ quán trọ trình diện, tên sai nha đã lớn tiếng:

– Chúng mày vây kín, không được để tên trộm thoát, chắc nó chưa trốn đi xa được đâu

À thì ra ông quan vi hành kia vừa bị trộm lẻn vào phòng, nó đã ẵm đi gần 400 lượng bạc của quan.

Lúc này, thằng tớ và quan đang đứng ở cửa rồi. Ông cũng làm rõ cái mặt thất thần, tay cầm lá đơn,hớt hơ hớt hải trình báo chuyện mất trộm.

– Quán trọ của tôi xưa nay có mất của ai cái gì đâu cho dù chỉ là một đôi dép. Bẩm, quan xem lại có để nhầm đâu mà chưa nhớ ra không ạ? – tên chủ quán trọ rơm rớm nước mắt nói.

Tức thì ông lại đập bàn, cái đập bàn đầy nghệ thuật của ông:

– Này, tao nói cho nhà anh biết nhé, 400 lượng này là quan bà kêu tao mang theo làm lộ phí đi đường và mua một số hàng về cho bà buôn bán nhé.

Nóng tính, mắng chửi là vậy nhưng rồi ông lại đến gần chỗ bọn sai nha, nhẹ giọng mà nói:

– Chuyện ta bị mất trộm là thật, gần 400 lượng ta mang từ quê nhà đi theo. Nhờ các anh về cứ trình bẩm quan phủ như thế cho rõ ràng và làm cái bố cáo cho mọi người thấu biết. Chứ còn ta xưa nay ăn ở có nhân có đức, nên xin quan phủ miễn truy cứu với cái quán trọ này.

Quay sang chủ quán trọ, ông nhếch mép cười mà rằng: – Ông là ông thương mày, không bắt vạ mày đâu. Thôi, đi chuẩn bị hành lý cho ông còn về quê với vợ!

Tên chủ quán trọ vội cúi đầu lạy ra điều mang ơn rồi lủi thủi đi vào. Vừa thu dọn đồ cho ông, chủ quán vẫn lẩm bẩm không ngưng:

Tiên sư nó chứ, cái đất này đã bao giờ có trộm đâu. Mà chả có lẽ, thằng trộm nó khôn thế, chỉ lấy đi 400 lượng bạc mà bao nhiêu thứ đồ quý giá của ông ở đó mà nó không thèm lấy. Mà sao lão này mang theo nhiều ngân lượng mà làm gì nhỉ, rồi giờ thì lại mất cứ như có thể bay khói bay hơi được vậy.

Bỗng hắn cảm thấy trong người khó ở, ngó trước ngó sau không thấy ai, hắn bèn tự nhiên đánh rắm kêu rõ to một cái. Xong xuôi, hắn kết luận: Chắc hẳn, đồng hào có ma!

Sựt

* Câu chuyện được biến thể dựa trên tác phẩm Đồng Hào Có Ma – tác giả Nguyễn Công Hoan. Bài viết mang tính giải trí!
Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ